Lịch sử ngành phục hồi chức năng
Ngành phục hồi chức năng khởi đầu trong những năm đầu thế kỷ XX, tương đối trẻ so với những lĩnh vực y học lâu đời khác. Tuy nhiên ngành lại có nền tảng bắt đầu từ thời cổ đại, có lịch sử phát triển xuyên suốt nhiều năm tháng.
- Từ thời cổ đại, đã có rất nhiều phương pháp được những người thầy thuốc đưa ra nhằm giảm đau, trị liệu và trả lại các chức năng cho người bệnh. Thời Trung cổ, người Trung Quốc đã dùng Kong Fu – một liệu pháp vận động để giảm đau.
- Thế kỷ V – TCN, bác sĩ Herodicus người Hy Lạp đưa ra các bài tập thể dục nhằm trị bệnh.
- Thế kỷ II, bác sĩ La Mã bắt đầu áp dụng các biện pháp can thiệp để phục hồi chức năng cho các binh lính bị thương.
- Năm 1569, nhà Triết – Y học Mercurialis đã đề ra những kiến thức đầu tiên về phương pháp tập thể hình tại phòng bệnh nhằm nâng cao sức khỏe.
- Thế kỷ XVIII, Niels Stenson phát hiện cơ chế sinh học vận động của con người.
- Đặc biệt vào năm 1780, ngành phục hồi chức năng bắt đầu được định nghĩa và sử dụng khi bác sĩ phẫu thuật Joseph Clement Tissot đưa ra ý kiến cho rằng bệnh nhân luyện tập chăm chỉ sẽ hỗ trợ cho việc hồi phục sau phẫu thuật.
- Trong giai đoạn giữa và cuối thế kỷ XX, ngành phục hồi chức năng có sự phát triển mạnh mẽ, đưa đến nhiều phương pháp phục hồi hiệu quả cho các bệnh nhân. Đặc biệt những thương bệnh binh trong Thế chiến II đã được đưa về nhà và nhận được sự chăm sóc phục hồi chức năng, giúp học thích ứng với cuộc sống thường ngày.
Trải qua nhiều giai đoạn phát triển, đến khoảng thời gian này, ngành phục hồi chức năng mới thực sự được nhìn nhận như một lĩnh vực y học thiết yếu, góp phần quan trọng vào hoạt động khám chữa bệnh trong xã hội.